Chương 1. ThủDâm Là Không Tốt! Tôi Hứa Sẽ Bỏ Mà.
Trời cuối hècòn rất oi bức nên Tính chỉ mặc quần đùi cho mát. Cũng vì cách phục sức đơn giảnđó mà những lúc nằm nghiêng, chân co chân duỗi, làm hai hòn ngọc quý lòi rangoài ống quần. Tính đưa xoa bóp lấy một cách thích thú mắt nhìn vô thần lênvách tường có dán giấy màu trắng xanh. Không những chỉ vuốt ve ngoài quần mà cậucòn thò tay vào trong ống quần để mân mê cái thứ nóng bỏng đó nữa. Đũng quần phồnglên vì bàn tay sục sạo thô bạo bên trong nhưng Tính không có vẻ gì là đau đớnmà vẻ mặt lại tê dại vì sung sướng. Chiếc đèn đọc sách để trên đầu giường cònsáng chiếu rõ hình ảnh cậu đang nằm trong mùng, quần đùi tụt xuống đầu gối phơibày trọn vẹn bộ đồ lòng căng tràn sức sống tuổi trẻ. Hai tay cậu mân mê trục đồngnóng đỏ nằm ngay trên bụng. Cái gối được gấp đôi đặt dưới mông giúp cao thêm đểcậu ngắm nhìn trục đồng kia dễ dàng. Tay phải Tính vẫn tiếp tục di chuyển lênxuống trong khi tay trái đang chơi đùa bên ngoài cái lỗ nhỏ phía sau. Cách đâyvài ngày cậu vừa phát hiện ra rằng chơi đùa với cửa hậu cũng mang lại khoái cảmvô cùng thích thú. Thình lình ngón giữa của bàn tay trái đang dạo chơi bên miệnghang do vô tình mà đâm sâu vào bên trong lòng hang tối đen khiến một cảm giácnhư điện giật truyền đi khắp người, cơ thể cậu tê liệt ít giây rồi rung giật mạnhvài cái. Một dòng nước ấm nóng chảy ra kết thúc nhiệm vụ của tối hôm nay. Tínhđể nguyên cơ thể bẩn thỉu ấy không lau chùi, chìm vào giấc ngủ.
6 giờ sángâm thanh của xe cứu hỏa vang lên đinh tai nhức óc, Tính uể oải chồm người tắtchuông báo thức trên điện thoại di động. Sau khi tắm và thay quần áo cậu vội vãrời khỏi phòng trọ để bắt đầu một ngày làm việc chán ghét như những ngày bìnhthường trong cuộc sống vô cùng tầm thường của cậu. Tính năm nay vừa tròn 20 tuổi,hiện tại cậu đang là sinh viên năm hai của một trường đại học trong thành phố.Mùa hè này cũng như mùa hè năm nhất Tính tiếp tục công việc làm thêm trong mộthiệu sách nhỏ có tên là Ancient Bookshop dịch ra có nghĩa là “Tiệm sách cổ đại”nhưng Tính lại thích gọi nó bằng một cái tên Tiệm sách cũ nát hơn.
“Đồ cũ nátchết tiệt này!” Tính vừa làu bàu vừa tra chìa vào ổ khóa đồng mà ra sức mở cửa.
Sau một hồitrầy trật vả mồ hôi ước lưng áo cuối cùng chiếc khóa già cõi cũng chịu để choTính vào bên trong. Công việc của cậu ở hiệu sách cũng khá nhàn hạ như là quétdọn bụi trên kệ, sắp xếp lại sách, nhập sách vào kho… Vì tiệm khách cũng khôngquá đông khách nên mỗi ca làm cũng chỉ có một nhân viên. Hôm nay Tính sẽ làmgiúp cậu bạn đồng nghiệp nên cậu sẽ phải bám lấy cái nơi tồi tàng này cho đến tối.Tính thở dài sau đó là chậm chạp bắt tay vào công việc như một con robot đượccài đặt sẵn chương trình.
21 giờ Tínhbước ra lật cái bảng thông báo đóng cửa, sẵn tiện tra dầu trơn vào cho cái ổkhóa đồng cũ nát.
“Mày vẫn kháhơn tao rồi đấy còn có người chăm sóc cho…” Tính dừng bóp lọ dầu trơn khi thấychất lỏng sền sệt rỉ ra ngoài mép khóa.
Hôm nay cửahành vừa nhận một lô sách mới, khách hàng bỗng nhiên đến đọc sách khá đông khiếnTính bây giờ mới có thời gian mang mấy thùng sách vào trong kho. Nói là khonhưng thật ra nó là một cái hầm ngầm có khích thước to bằng hoặc nhỏ hơn diệntích của tiệm chính một chút không đáng kể. Tính nặng nề đặt thùng sách nặnghơn hai mươi cân xuống nền xi măng xám xịt. Dưới ánh sáng nhợt nhạt của chiếcđèn tròn vàng trên trần cảnh vật trong đây thật âm u và tối tăm. Tính rùng ngườimột cái cảm giác như có cơn gió lạnh vừa thổi qua gáy, trong lúc vội vàng muốnchạy cho nhanh ra khỏi phòng hầm cậu vô tình đá phải một hộp gỗ to đang nằmngay trên mặt đất, chân trái trượt thẳng về phía trước trong khi chân phải thìbị chiếc hộp gỗ giữ lại. “Rẹt” hai chân Tính đang tạo thành một đường thẳngsong song với sàn nhà, chiếc quần tây cậu mặc xé toạt một đường lớn ngay giữa đểlộ ra chiếc quần lót màu cháo lòng. Cậu nằm lăn ra đất kéo chân về phía ngực,tay ôm bụng dưới, nước mắt tuôn ra, miệng gào thét không thành tiếng trong cơnđau tột độ. Năm phút sau Tính lồm cồm bò dậy, cậu mím chặt môi đưa chân đá mạnhhộp gỗ để báo thù khiến nắp đậy bật tung mở ra. Tính phát hiện bên trong chiếchộp chứa rất nhiều tượng gỗ nhỏ có kích thước cỡ như một quân cờ vua, cậu chọnđại một bức tượng gỗ đưa gần lại ánh sáng của ngọn đèn tròn mà quan sát cho kĩ.
“Tinh xảo thậtđấy.” Tính trầm trồ nhìn vào đường nét trạm trổ điêu luyện của bức tượng.
Tính xem tớixem lui hết lấy ra lại cất vào, tuy những bức tượng này rất đẹp nhưng nhìn lâucũng chán, sẵn tay cậu ném mạnh chúng vào lại trong hộp rồi đậy nắp lại. Lúcnày nhìn kỹ lại thì trên nắp hộp có điêu khắc nổi hình một nhân vật nam có cáchăn mặc khá là kỳ lạ, một lần nữa cậu thầm khen ngợi tài hoa của người thợ đãlàm nên những thứ này sống động như thật.
Không biết tựbao giờ cậu nhỏ dưới lớp quần lót mỏng đã cương cứng tạo nên một khói u nhô tonhư trái banh nhỏ. Tính chợt hiểu ra rằng từ sáng giờ cậu vẫn chưa thủ dâm lầnnào. Từ khi tới tuổi dậy thì tới nay mỗi ngày Tính đều thủ dâm ít nhất là ba lần,có hôm cường lực cậu làm hẳn năm lần, tuy biết xả ra nhiều sẽ hư tổn máu huyếtnhưng cậu không sao kiềm chế được mỗi khi cơn hưng phấn ập tới, có lẽ cậu đã bịnghiện thủ dâm rồi Tính nghĩ thầm. Cậu lật mép quần lót một trục đồng đỏ cứng bậtra hùng dũng, nhổ phẹt một ngụm nước bọt vào lòng bàn tay phải trong khi taytrái nắm chắc lấy phần thân trục đồng đỏ. Sau đó Tính bắt đầu từ từ bao bọc lấyphần đầu tạo thành đầu nắm, bàn tay nhớp nhúa nước bọt của chính cậu tạo ra nhữngchuyển động tròn kích thích vật quý của mình. Với cách thủ dâm này chỉ sau ítphút Tính đã đạt cực khoái, một dòng nước nóng ấm bắn ra thừ thân tre tròn giúpthỏa mãn ham muốn bị dồn nén cả ngày hôm nay. Cậu thở một hơi dài sau cơn khoáilạc, mắt mở ra nhưng bị ánh sáng làm cho lờ mờ. Miệng cậu luôn mở to rên rỉ từnãy đến giờ khiến cả khoang miệng khô ran, Tính đưa tay nhét vội vật quý đã mềnoặt vào lại trong quần lót, đau khổ nhìn lớp quần tây rách nát bên ngoài. Bấtchợt cậu nhận ra rằng trong cơn dâm loạn không kiểm soát toàn bộ dòng sữa đặt đãdính lên hết nắp hộp gỗ đang nằm chơ vơ trước mặt. Tính tặc lưỡi chán ghét xoayngười định tìm giấy báo lau đi cho sạch kẻo bị người khác phát hiện thì mất mătlắm. Ngay lúc này cả căn hầm rung lắc dữ dội sách vỡ trên kệ, đồ trang trí,thùng giấy rung lên bần bậc đỗ ngả tứ tung. Tính cũng bị cơn địa chấn hất tunglên sàn nhà, cậu vội đưa hai tay lên ôm đầu co người thành hình con tôm. Khônglẽ là ngày tận thế đến rồi sao Tính nghĩ thầm trong cơn hoảng loạn, cậu dám chắcchỉ vài phút nữa thôi là trời đất sẽ đỗ sập xuống mất. Nhưng may mắn thay khoảngmột lúc sau thì cơn địa chấn đã kết thúc, Tính cố đứng dậy trong khi tay phải nắmvào kệ gỗ đứng vững còn xót lại để lấy sức. Khắp nơi ngổn ngang đồ vật nào sáchnào giấy nào tượng gỗ… nằm la liệt trên sàn cảnh tượng còn tệ hơn căn phòng saumỗi cuộc tụ tập đập phá của thằng Khang và lũ bạn (Khang bạn cùng lớp vớiTính). Nhưng tất cả đều không có ý nghĩa gì cả vì giờ đây trước mặt cậu là mộtthanh niên cao lớn đang mặc một trang phục rất kì lạ màu xanh dương và đáng sợhơn cả là hắn ta đang lơ lửng chân không chạm đất. Tính khuỵu người tựa hẳn vàothành giá sách, mắt nhìn bất động, miệng tạo thành chữ o hoa to.